Nghị Luận Văn Học Chuyện Chức Phán Sự Đền Tản Viên
“Chuyện chức phán sự đền rồng Tản Viên” là là một trong trong trăng tròn truyện của tập “Truyền kì mạn lục” đề cập về mẩu chuyện chức quan coi vấn đề xử án ở thường Tản Viên. Thành tựu đề cao niềm tin khảng khái, cương cứng trực, dám chống chọi chống lại mẫu ác, trừ hại đến dân của Ngô Tử Văn, một fan trí thức nước Việt; đồng thời, thể hiện tinh thần công lí, chính nghĩa nhất định vẫn thắng bất lương của tác giả. Mời các bạn tham khảo một vài bài văn phân tích thành tựu Chuyện Chức Phán Sự Đền Tản Viên – Nguyễn Dữ mà công ty chúng tôi đã tổng đúng theo trong bài viết dưới đây.
Bạn đang xem: Nghị luận văn học chuyện chức phán sự đền tản viên

Bài văn phân tích thành phầm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” số 1
Nguyễn Dữ là 1 nhà Nho sống vào tầm khoảng nửa thời điểm đầu thế kỷ XVI, người xã Đỗ Tùng, thị trấn Trường Tân, ni thuộc thị trấn Thanh Miện, thức giấc Hải Dương. Ông xuất thân trong một mái ấm gia đình có truyền thống lịch sử khoa bảng. Thân phụ đỗ tiến sỹ vào đời vua Lê Thánh Tông. Bản thân Nguyễn Dữ cũng đã đi thi và ra làm quan nhưng mà chỉ được gần 1 năm thì lui về nghỉ ngơi ẩn. Ông nhằm lại mang lại đời một tác phẩm danh tiếng là Truyền kỳ mạn lục, văn bản ghi chép lại số đông giai thoại, huyền thoại lưu truyền rộng rãi trong dân gian tự thời Lý cho tới thời Lê sơ. Đằng sau những yếu tố hoang mặt đường kỳ ảo đó là hiện thực của làng hội phong kiến với đầy đủ rẫy các tệ nạn mà người sáng tác muốn trưng bày và lên án. Cống phẩm viết bằng văn bản Hán, gồm 20 truyện, trong các số đó có Chức phán sự đền rồng Tản Viên là rất nổi bật hơn cả.
Bối cảnh của truyện là thời kỳ giặc Minh sang chiếm phần đóng nước ta, nhưng tác giả viết lại chuyện này vào thời gian nửa thời điểm đầu thế kỷ XVI, khi chế độ phong kiến đang suy thoái và đầy mâu thuẫn. Binh đao Lê – Mạc bắt đầu xảy ra, thế nên mà các thế lực ma quỷ, thần linh trong truyện cũng phần nào phản bội ánh những thế lực cường quyền phong kiến phân tách bè kết phái, hãm hại dân lành. Chuyện Chức phán sự đền Tản Viên đề cao ý thức khẳng khái, cương cứng trực, dám đương đầu chống lại điều ác của một trí thức nước Việt thương hiệu là Ngô Tử Văn, qua đó thể hiện ý thức vào công lý, chính nghĩa nhất định sẽ thắng gian tà, bên cạnh đó lên án bọn giặc xâm lược mặc dù đã bị tiêu diệt vẫn không chấm dứt gây lầm lỗi trên quốc gia ta.
Tóm tắt Chuyện chức phán sự đền rồng Tản Viên như sau: Ngô Tử Văn – một Nho sĩ trong vùng sẽ châm lửa đốt đền rồng của một tên hung quỷ lúc sống vốn là tướng mạo giặc xâm lược, nhằm trừ hại đến dân. Hồn ma tên tướng giặc bọn họ Thôi giả có tác dụng cư sĩ đến đòi Tử Văn dựng trả lại ngôi đền với dọa đã kiện con trai tới Diêm Vương. Thổ công văn mộng mang lại Tử Văn biết thực sự về tung tích và tội ác của hắn, đồng thời hướng dẫn mọi phương pháp đối phó. Ngô Tử Văn bị quỷ sứ bắt xuống Âm phủ. Trước phương diện Diêm Vương, Ngô Tử Văn đã dũng mãnh tố cáo phạm tội của tên quỷ ác cướp đền rồng với đầy đủ chứng cứ. Cuối cùng, công lý được thực hiện, kẻ ác gian bị trừng trị. Hậu thổ được dân bọn chúng xây lại mang lại ngôi đền mới. Tử Văn sinh sống lại cùng được ông địa tiến cử giữ lại Chức phán sự đền rồng Tản Viên.
Xem thêm: Uống Mật Ong Khi Nào Là Tốt? Hướng Dẫn Uống Mật Ong Đúng Cách Hiệu Quả
Vốn là một trí thức thấm nhuần đạo lý Thánh hiền, Ngô Tử Văn thiết yếu làm ngơ trước sự việc ngang trái xẩy ra trước mắt: Ngôi đền rồng thờ thổ công của buôn bản vốn linh thiêng, bỗng nhiên bị hồn ma thương hiệu tướng giặc phương Bắc họ Thôi chiến bại cướp lấy. Hồn ma ấy tác oai phong tác quái khiến cho dân bọn chúng trong vùng khốn khổ. Tử Văn hết sức tức giận. Một hôm đấng mày râu tắm gội sạch mát sẽ, khấn Trời rồi châm lửa đốt đền. Sự kiện này cho thấy Tử Văn tin vào hành động chính nghĩa của mình, mang lòng trong trắng cùng thể hiện thái độ chân thành ý muốn được Trời ủng hộ. Như vậy hành vi đốt thường của Tử Văn bắt đầu từ mục đích giỏi đẹp. “Lúc ấy, mọi người đều khước từ lè lưỡi, thấp thỏm thay mang đến Tử Văn nhưng chàng vẫn vung tay, không buộc phải gì cả”. Bởi vì Tử Văn suy nghĩ hành động của mình là thích hợp đạo Trời, hợp lòng bạn nên khôn cùng kiên quyết, ko mảy may kinh hãi. đàn ông đốt đền làm cho hồn ma tên tướng giặc không còn chỗ đồn trú để nhưng mà hoành hành, nhũng nhiễu.
Hành động của nam giới là hành vi tiêu diệt kẻ gian tà, trừ họa mang lại dân chúng nên xứng đáng với khí máu cứng cỏi của một bậc chủ yếu nhân quân tử. Hành động đó mang kịch tính cao độ ngay từ đầu nên nhân đồ vật Tử Văn tất cả sức hấp dẫn rất mạnh! Điều nhất là kẻ ác kia ko phải là 1 trong con fan bằng xương bởi thịt mà là một trong những hồn ma vô ảnh, vô hình. Nhưng rất rất đáng sợ bởi nó nằm trong về thế giới thần linh, điểm dựa của ách thống trị phong kiến từ xưa cho nay. Lúc bị quỷ sứ giải xuống Âm phủ, trước phương diện Diêm vương, Ngô Tử văn tỏ ra khôn cùng thông minh với cứng cỏi. Hồn ma thương hiệu tướng giặc bọn họ Thôi áp đảo chàng bằng vóc dáng uy nghi, bằng giọng điệu vừa tỏ vẻ ta đây là bậc trí thức đầy đọc biết, vừa doạ dọa: “Nhà ngươi đã theo nghiệp Nho, đọc sách vở của Thánh hiền, há không biết cái đức của quỷ thần sao, cớ gì lại dám khinh thường nhờn hủy tượng, đốt đền, làm cho hương lửa không có chỗ tựạ nương, oai phong linh không tồn tại nơi hiển hiện, vậy bảo làm sao bây giờ? Biết điều thì dựng trả ngôi thường như cũ. Còn nếu không thì vô cớ hủy đền rồng Lư Sơn, nuốm Thiệu sẽ khó lòng tránh ngoài tai vạ!”
Ngô Tử Văn vẫn giữ khí phách cứng cỏi, vẫn ngồi bất tỉnh nhân sự ngưởng tự nhiên. Hồn ma thương hiệu tướng giặc liên tục đe dọa tại mức độ gay gắt hơn: “Phong đô ko xa xôi gì, ta mặc dù hèn, há lại không đem nổi bên ngươi mang lại đấy. Không nghe lời ta thì rồi đã biết!” có nghĩa là hắn sẽ bắt Tử Văn cần chết với sẽ kiện nam nhi về tội đốt đền. Những tưởng hồn ma tên tướng giặc hoàn toàn giành thế chủ động và hắn đã dồn được Tử Văn vào cố bị động, thất bại cuộc. Thực ra đó là chỗ tác giả cố ý khiến cho cái ác hoành hành, điều thiện tạm thời bị lấn lướt, chính vì như thế mà mẩu truyện càng góp thêm phần hấp dẫn.
Xem thêm: Rủ Nhau Chơi Khắp Long Thành
Tuy nhiên, diện mạo thật của hồn ma thương hiệu tướng giặc đã trở nên Thổ công báo mộng mang lại Tử Văn biết: “Ô, đó là viên tướng bại trận của Bắc triều, chiếc hồn lẻ loi ở phái nam quốc, tranh chiếm miếu thường của tôi, hàng nhái họ thương hiệu của tôi, quen sử dụng chước dối lừa, thích làm trò thảm ngược. Thượng Đế bị nó bưng bít, hạ dân bị nó quấy rấy, phàm những câu hỏi hưng yêu thương tác quái phần lớn tự nó cả, chứ có phải tôi đâu! cách đây không lâu vì tôi thiếu hụt sự đề phòng, bị nó tiến công đuổi buộc phải phải đến dựa dẫm ở thường Tản Viên đang vài năm nay.” như vậy là Tử Văn đã sở hữu được nhân chứng quan trọng đặc biệt cũng chính là nạn nhân của kẻ giật đền, mạo danh. đại trượng phu trách hậu thổ nhu nhược, không dám kiện hắn trước Diêm Vương cùng Thượng Đế, nhưng lại đồng ý từ vứt chức vị, đi lánh nạn ở chỗ khác. Lời trách như cồn đúng vào nỗi khổ trọng tâm của Thổ công: “Rễ ác mọc lan, cực nhọc lòng lay động. Tôi đã định thưa kiện, cơ mà mà có nhiều nỗi phòng trở: phần đông miếu gần quanh, bởi tham của đút, phần đông bênh vực đến nó cả. Tôi chỉ giữ lại được một chút ít lòng thành, nhưng lại không làm nạm nào nhằm thông đã đạt được lên trên, cho nên vì thế đành tạm thời ẩn nhẫn mà lại ngồi xó một nơi.”
Quả là tài tình! Nguyễn Dữ đang mượn chuyện hoang đường của trái đất thần thánh, quỷ dữ để phơi bày thực trạng xã hội phong con kiến thối nát đương thời. đàn quan lại tham lam, nhũng nhiễu ngang nhiên vơ vét, đục khoét, ăn ân hận lộ, bao trùm kẻ ác, dung bí cho kẻ xấu lộng hành, gây ra bao nỗi oan ức, đau buồn cho dân lành. Tuy thế vẫn đang còn những người kiêu dũng như Tử Văn dám chống lại chúng… Trước khía cạnh Diêm Vương, hồn ma thương hiệu tướng giặc lấp phục, quỳ lạy kêu cầu. Không hiểu hắn nói gì nhưng mà Diêm Vương nhất mực bênh vực hắn và kết tội Tử Văn: “Kẻ kia là 1 người cư sĩ, trung thuần lẫm liệt, bao gồm công với tiên triều, buộc phải hoàng thiên mang đến được tiết thực tại một ngôi đền để đền công cạnh tranh nhọc. Mày là một kẻ hàn sĩ, sao dám hỗn láo, tội ác tự mình có tác dụng ra, còn trốn đi đằng nào?”
Thì ra hắn đang mạo danh ông công “vốn có tác dụng tới chức Ngự sử đại phu đời vua Lý nam giới Đế, do chết về vấn đề Cần vương nhưng được phong tại đây giúp dân đô vật sẽ hơn một ngàn năm nay.” Diêm vương kết tội Tử Văn càng thời điểm càng nóng bức mà không cho chàng được thanh minh. Phần chiến thắng xem ra đã nghiêng về phía hồn ma tên tướng giặc xảo trá kia. Tuy thế Tử Văn rất khó gì bị khuất phục. Thời điểm bị quỷ sứ lôi đi, đại trượng phu la lớn: “Ngô biên soạn này là một trong kẻ sĩ ngay thẳng ở trần gian, bao gồm tội lỗi gì xin bảo cho, tránh việc bắt phải chết một giải pháp oan uổng!” sau đó chàng tung đòn tiến công lên tiếp. đại trượng phu tố cáo trước Diêm vương lai lịch black tối, giả mạo của hắn theo như đúng lời Thổ công sẽ báo mộng, lại còn cứng cỏi xác định rằng Diêm Vương mong mỏi biết rõ xin cứ cho người đến đền rồng Tản Viên để xác minh hỏng thực.
Kẻ gian tà thấy Tử Văn vậy được nơi yếu của chính bản thân mình nên không ôm đồm mà láu lỉnh biến ngay thái độ cứng cỏi của Tử Văn thành vô lễ: “Ấy là trước Vương đậy mà hắn còn tởm gớm mang lại như thế, mồm năm mồm mười, đơm để bịa tạc. Huống hồ tại 1 nơi đền miếu quạnh hiu hắn hại gì mà không đủ can đảm cho một mồi lửa?” Lời qua giờ đồng hồ lại gay gắt giữa nhì bên khiến cho Diêm vương vãi sinh nghi. Tử Văn vẫn khăng khăng: “Nếu công ty vua thiếu tín nhiệm lời tôi, xin tứ giấy mang lại đền Tản Viên nhằm hỏi; không đúng như vậy tôi xin chịu đựng thêm chiếc tội nói càn!” Biết không thể uy hiếp được Tử Văn, hồn ma tên tướng giặc tỏ vẻ lo âu nhưng vẫn ráng giữ giọng điệu đạo đức nghề nghiệp giả của kẻ bề trên: “Gã kia là học tập trò, thật là đần bướng, quả đáng tội lắm. Mà lại đã trách mắng vì thế cũng đầy đủ răn ăn hiếp rồi. Xin Đại vương độ lượng tha cho hắn để tỏ loại đức rộng rãi. Chẳng cần yên cầu dây dưa. Trường hợp thẳng tay trị tội nó, sợ sợ hãi đến mẫu đức hiếu sinh.”
Nhưng Diêm vương vãi đã hối hả nhận ra ai đúng ai sai, lập tức quát lớn: “Cứ như lời hắn (tức Tử Văn) thì công ty ngươi đáng tội chết. Điều vẻ ngoài trị tội lừa dối đã chuẩn bị sẵn sàng đó. Cớ sao đơn vị ngươi dám làm cho sự lập lờ thừa nhận tội như vậy?” Rồi mau chóng sai người đến đền Tản Viên để mang chứng thực. đông đảo chuyện phần nhiều đúng như lời Tử Văn vẫn khai. Diêm Vương tức giận trách mắng các phán quan tiền không giữ được chí công vô tư, để cho điều gian sảo càn bậy xảy ra. Sau đó truyền lệnh “lấy lồng sắt chụp vào đầu, khẩu gỗ nhét vào miệng” kẻ lừa đảo gian ác rồi sai cho vô ngục Cửu U có nghĩa là ngục về tối chín tầng nghỉ ngơi Âm phủ, nơi kìm hãm và trừng phạt phần đa kẻ dịp còn sống gây nhiều tội ác. Sau cùng thì Tử Văn vẫn chiến thắng, công lý chính nghĩa đã chiến thắng! Công lý của nhân dân nghìn đời là vậy! hoàn thành câu chuyện rất có hậu: “Tử Văn sinh sống lại, ông địa được dân thôn xây đến ngôi đền rồng mới. Còn ngôi tuyển mộ của thương hiệu tướng giặc tê thì thốt nhiên thấy bị bật tung lên, tro cốt tan tành ra như cám vậy”. Thật đáng đời đến kẻ xâm lấn đã chết rồi nhưng mà vẫn ko thôi tạo tội ác!
Lời bình nghỉ ngơi cuối truyện cũng hàm chứa ý nghĩa sâu xa về khí ngày tiết của kẻ sĩ chân chính: “Than ôi! người ta thường xuyên nói: “Cứng thừa thì gãy”. Kẻ sĩ chỉ lo không cứng cỏi được, còn gãy hay là không là câu hỏi của Trời. Sao lại đoán trước là vẫn gãy cơ mà đổi cứng ra mềm? Ngô Tử Văn là một trong những chàng áo vải cơ mà dám đốt đền tà, hạn chế lại yêu ma, làm cho một việc hơn cả thần và người. Bởi thế được nổi tiếng và được duy trì chức vị sống Minh ty, thiệt là xứng đáng. Vậy kẻ sĩ tránh việc kiêng hại sự cứng cỏi.”