Em đã từng gặp ông tiên trong truyện cổ tích
Bạn đang xem: Em đã từng gặp ông tiên trong truyện cổ tích

Em sẽ từng chạm chán ông Tiên một trong những truyện cổ dân gian, hãy mô tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình.
Xem thêm: Viết Một Đoạn Văn Về Chủ Đề Học Tập (5 Mẫu), Viết Đoạn Văn Về Học Tập

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Đồng Bộ Zalo Từ Máy Tính Sang Điện Thoại Và Máy Tính Nhanh Nhất
đêm tối hôm đó, ở thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một mẩu truyện cổ tích: Ngày xửa ngày xưa…..cái thuở hồng hoang ấy, mẫu hồi mà lại thần tiên sinh sống lẫn lộn thân loài người. Rồi giấc mơ dến cùng với tôi tự thời gian nào cùng điều kì quái là trong giấc mơ tôi đã chạm mặt một ông tiên như nhau ông nước ngoài tôi vẫn mất.
Ông tiên này có bộ râu thiệt đẹp, năm chòm suôn mượt, bạc đãi trắng như râu mấy chú hát tuồng xuất xắc đeo. Domain authority dẻ ông hồng hào, tôi quan ngay cạnh kĩ thấy ông chưa có nếp nhăn như thế nào cả. Ngần ngừ ông đã bao nhiêu tuổi rồi mà đôi mắt ông còn tinh anh lắm. Khuôn phương diện ông phúc hậu, nhân từ, chú ý tôi như nhận thấy cháu ruột của mình. Ông mặc bộ đồ quần áo trắng, trắng lắm, chưa phải bằng vải vóc mà trong khi bằng mây khói thì phải. Tóc của ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xoã xuống nhị bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi đánh Chà khi gió mùa rét kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm giác gặp lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp và lí nhí : “Chào ông ạ!” Ông cười thật to, làm cho tôi đơ cả người. Cây phất trần chuyển qua đưa lại trên đầu tôi làm cho tôi có cảm giác thật dễ chịu. Giọng ông ôn tổn, tình cảm: “Ta chưa hẳn là ông nước ngoài của con, ta là ông Bụt vào truyện Tấm Cám đây. Ta đã trợ giúp rất đa số người bằng phép thuật của mình. Đó là những người đau khổ, chịu các áp bức bất công. Nhiệm vụ của ta đấy con ạ!” Tôi ý muốn ông giúp sức những đứa trẻ túng bấn chưa được mang lại trường, đều đứa bé xíu bất hạnh, mồ côi, hầu như mảnh đời tội nghiệp đang cần những bàn tay phù trợ như ông. Và một điều nữa nhờ vào ông nhắn lạ với ông nước ngoài tôi rằng: tôi siêu nhớ ông ngoại và nỗ lực học thiệt giỏi, sinh sống thật ngoan để ông ngoại bên dưới suối kim cương được yên lòng cùng vui vẻ. Ông tiên cười cợt thật hiền cùng nói sẽ có tác dụng được hầu hết điều tôi mong mỏi muốn.
“Chà! muỗi cắn nuốm mà con bé nhỏ ngủ ngon thật”. Giờ bà ngoại tôi kéo tôi về bên với thực tại. Tôi rất tiếc vì chưa được nói chuyên các với ông tiên, tuy thế qua niềm mơ ước nầy tôi lại thêm quí mến ông, cho dù trong tôi vẫn còn đó lảng vảng một câu hỏi: có thật là đã tất cả ông tiên ko nhỉ?

Kí ức tuổi thơ như dòng thác bạo dạn mẽ, cuốn tôi về cùng với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổithơ tôi gắn thêm với lời nhắc của mẹ, của bà, với người vợ tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là gần như lần vấpngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện tại ra, ban cho 1 điều mong diệu kì. Với bâygiờ, trong mơ tôi vẫn trôi về cái ngày trẻ em ấy nhằm được gặp ông tiên hiền đức của tôi.Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi bay lên cao, cao hơn cả hầu như nóc nhà, hàngcây yên lìm bên dưới, tiếp xúc với một tầng mây mềm cùng ấm: "Chào mừng bé đến cùng với thếgiới của những ước mơ". Một giọng trầm nóng vang lên. Tôi ngước đôi mắt nhìn.Ồ, tê chẳng bắt buộc là ông Tiên sao? làm sao tôi nhầm được hình nhẵn thân thươngmà mẹ và bà vẫn thường xuất xắc kể. Ông cao cùng trông bé gầy nhưng lại nước domain authority hồng hào,khoẻ mạnh, khuôn mặt phúc hậu. Làn tóc trắng như cước được búi cao gần giáp đỉnh đầu.Chòm râu cũng trắng hệt như mái tóc, dài tới tận đầu gối, trông xa như một loại nướcbạc. Ông vận một bộ áo quần màu vàng, gồm có đường vân white kéo thành vệt như Kí ức tuổi thơ như chiếc thác táo bạo mẽ, cuốn tôi về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổithơ tôi thêm với lời nói của mẹ, của bà, với phái nữ tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là gần như lần vấpngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện tại ra, ban cho 1 điều cầu diệu kì. Với bâygiờ, trong mơ tôi đang trôi về dòng ngày trẻ em ấy để được gặp ông tiên hiền lành của tôi.Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi bay lên cao, cao hơn nữa cả đông đảo nóc nhà, hàngcây yên lìm bên dưới, chạm với một tầng mây mềm với ấm: "Chào mừng nhỏ đến cùng với thếgiới của không ít ước mơ". Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước đôi mắt nhìn.Ồ, cơ chẳng bắt buộc là ông Tiên sao? làm thế nào tôi nhầm được hình bóng thân thươngmà bà bầu và bà vẫn thường xuất xắc kể. Ông cao với trông tí hon gầy mà lại nước domain authority hồng hào,khoẻ mạnh, khuôn mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như cước được búi cao gần giáp đỉnh đầu.Chòm râu cũng trắng giống như mái tóc, dài tới tận đầu gối, trông xa như một chiếc nướcbạc. Ông vận một bộ áo quần màu vàng, bao hàm đường vân white kéo thành vệt nhưsương cùng đi một đôi hài mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Một tầm vóc nhàn nhã,thanh tao.Ông cách lại ngay gần tôi, dáng vẻ đi cấp tốc nhẹn.Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh đôi mắt ông nóng áp, trìu mến. Đôi đôi mắt nâu hiềntừ. Đôi lông ngươi trắng cùng dài rủ xuống. Ông mỉm cười, nhằm lộ hàm răng đen nhánh."Ông ơi, sao ông chỉ giúp sức người chạm mặt khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao bé ngã đau, khócmà ông không hiện tại lên?" – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười của ông sao giống nụ cười củaông nước ngoài tôi vẫn mất núm cơ chứ? Ông chuyển ngón tay nhiều năm khẽ gạt sợi tóc con ra khỏi mặt tôi.Bàn tay êm ấm của ông vuốt má tôi "Tại vì chưng ông hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đềubước ra từ cầu mơ và hy vọng của bé người".Ánh đôi mắt ông ngời sáng, chòm râu tệ bạc khẽ rung rinh. – "Người xấu số gặp phảinhiều gian khổ nhưng ước mơ vươn lên kiếm tìm hạnh phúc, kiếm tìm công lí luôn luôn rực cháy. Vị vậy,ông giúp sức để họ gồm thêm nghị lực. Việc hỗ trợ của ông chỉ như sự khích lệ, khích lệ họmà thôi".À thế ra là như vậy!Ánh khía cạnh trời rọi qua cửa sổ, chiếu vào mặt có tác dụng tôi bừng tỉnh khỏi giấc mộng.Nhưng hình hình ảnh ông Tiên hiền hậu và hầu hết lời ông nói vẫn vang vọng vào tôi. Ông ơi,con đọc rồi ạ. Cổ tích không thể thay đổi những niềm mơ ước thành thực sự nhưng nó sẽ tạo raniềm tin, niềm hi vọng để ta cố gắng vươn lên.